12.24.2014

Những cảm nhận tiếp nối về nhạc Paul Mauriat (Bài 3)

Bạn,

Lại thêm một năm trôi qua, tôi chẳng nghe hay khám phá gì được nhạc mới Việt cũng như Anh Pháp. Cũng có những ngôi sao chợt "xẹt" qua, như cô Adele, hay vài bài nhạc Pháp trữ tình thỉnh thoảng bắt gặp trong các chương trình tối thứ Bảy như "Hier Encore" hay "Les Annés Bonheurs" của TV5Monde (mà tôi đặt mua cable để tập nghe tiếng Pháp hằng ngày.) "Có lẽ tới một tuổi nào đó thì người ta không còn nghe nhạc hát nữa chăng", là lý do để tôi biện minh cho việc nghe nhạc Paul Mauriat dầm dề suốt ba bốn năm nay, và vẫn chưa chán?

Năm 2014 là một năm đặc biệt với tôi. Sau khi chữa xong một cơn bệnh với nhiều phản ứng phụ, trong đó có trầm cảm, tôi cảm thấy yêu đời trở lại. Ở sở làm, tôi dồn hết năng lực vào việc viết nhiều nhu liệu mới cho một ứng dụng ba chiều. Con đường đến sở làm dài gần tiếng đồng hồ vì kẹt xe, trở thành nơi tôi suy nghĩ về những việc đã làm cho nhu liệu, những việc sắp tới sẽ làm, hay cách giải lượng giác để "vẽ" chúng vào nhu liệu. Trong suốt thời gian một tiếng mỗi ngày ấy, người bạn đồng hành là những bài nhạc Paul Mauriat từ dĩa nhạc đầu tiên Vol 1 (1965) cho đến dĩa nhạc cuối của thời kỳ "xanh" của nhạc Paul Mauriat, khoảng năm 1982.

Học Trò: Lại bàn về cách tạo dựng một ca khúc

Trong một số tiểu luận trước đây, tôi góp nhặt những gì mình tự học hỏi, mong tìm ra một phương thức để sáng tác một bản nhạc. Khởi đi từ nh...